Tiếp tục bài 1 về chuyên đề “gợi ra để suy ngẫm", hôm nay mỗ xin nêu lên một khía cạnh mới của định đề chắc như đinh đóng cột từ lâu, đến nỗi thành thuộc lòng “VN đang xây dựng CNXH”.
Có mấy cái lý sau đây khiến cả một chủ trương đường lối vốn cực kỳ quan trọng trong cuộc sống chúng ta bỗng trở nên ... vô lý.
1. Như bài trước đã nêu, CNXH trước hết là một hệ thống lý thuyết về quá trình phát triển của xã hội loài người; Vậy, nói “xây dựng CNXH" cũng có nghĩa là xây dựng một mớ lý thuyết trên sách vở. Điều này vô lý.
Có người lại cho rằng CNXH là một thể chế chính trị, kinh tế, văn hóa v.v... tiên tiến nhất thời đại; vì thế xây dựng CNXH cũng đồng nghĩa với xây dựng thể chế ấy và được coi là mục tiêu cao nhất của những người CS VN (xây dựng thành công CNXH).
Điều này cũng vô lý nốt.
Bởi lẽ, một thể chế chính trị-kinh tế bất kỳ v.v... về bản chất chỉ là một mô hình phát triển, một phương thức tổ chức đời sống cộng đồng dân tộc và những biện pháp thực hiện nhằm đi đến mục tiêu tối cao, lâu dài hơn là xây dựng đât nước văn minh tiến bộ, phát triển phồn vinh hạnh phúc v.v... Nói cách khác, CNXH không phải là mục đích cuối cùng của chúng ta, chỉ là con đường đi đến mục đích cao hơn đẹp hơn, lấu bền hơn như nói trên. Lâu nay, chúng ta đã phạm phải sự ngộ nhận chết người: lấy biện pháp thay mục tiêu, lấy con đường thay đích đến, do đó luôn đề cao biện pháp ngắn hạn, làm lu mờ mục tiêu dài hạn. Một số biểu hiện của tình trạng trên là: Coi trọng thể chế chính trị hơn lợi ích quốc gia, coi hệ tư tưởng quan trọng hơn lợi ích dân tộc, coi đảng quan trọng hơn Tổ quốc, coi “bảo vệ đảng” quan trọng hơn bảo vệ dân, trọng Chính quyền hơn quần chúng, trọng tập trung, trấn áp hơn mở rộng dân chủ, trọng thành tích hào nhoáng hơn hiệu quả thực tế, sợ cấp trên hơn sợ sự thật, coi trọng lý luận có sẵn hơn học tập các nước trên thế giới để sáng tạo cái mới v.v.
2. Tuy nhiên, đó chưa phải là tất cả. Nếu chúng ta thực sự cầu thị, nhìn lại ngọn nguồn của lý luận về CNXH được du nhập vào VN, chúng ta sẽ thấy thêm nhiều sự thật khiến ta có cảm giác như đang ... mộng du - đi trong mơ!...
Mỗ tôi không dám làm phiền các quí cụ bằng những trích dẫn dông dài, chỉ xin gạch đầu dòng mấy ý tóm lược như sau:
- Theo Mác và đặc biệt là Ănghen thời kỳ cuối, CNXH không thể ra đời bằng cưỡng bức ở các nước lạc hậu mà phải chuyển hóa dần từng bước ở những nước tư bản đã phát triển với trình độ rất cao về mọi mặt. (td Đức, Anh). V.Lênin phủ định tư tưởng đó, cho rằng nước Nga (nửa PK, nông nô, nửa tư bản) và nhiều nước lạc hậu khác (như Mông cổ du mục) vẫn có thể "bỏ qua" giai đoạn phát triển TBCN để “tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc” lên CNXH. LX ra đời để chứng minh cho luận điểm đó. Nhưng sau 70 năm thí nghiệm trên lưng nhân dân, mô hình CNXH ở LX, Đông Âu sụp đổ, kéo theo sự sụp đổ của lý thuyết “bỏ qua”...
- Những lý tưởng cao đẹp của CNXH rất phù hợp với nguyện vọng độc lập tự do của dân tộc VN nên đã được các nhà CM nước ta tiếp thu để đấu tranh giành độc lập tự do; nhưng toàn bộ hệ thống lý luận về CNXH ở VN sau này thật ra lại không bắt nguồn từ những tư tưởng lớn của C.Mác, Ănghen mà từ ... Stalin. Vào những năm 30 TK trước, ĐCS LX đã tập hợp hàng nghìn nhà khoa học, nhà lý luận v.v... để viết lại học thuyết Mác dưới sự chi phối của CN Lênin và chủ nghĩa chủ quan duy ý chí, sùng bái cá nhân thô bạo của Stalin, trong đó nhấn mạnh một chiều chuyên chính vô sản, NN xô viết, tập trung quan liêu bao cấp, đề cao kinh tế QD, tập thể v.v... Thực tế chứng minh mô hình đó đã thất bại do không phù hợp với qui luật khách quan của cuộc sống... Như vậy một hệ thống lý luận sai lầm của người “anh cả“ đã được truyền thụ trung thành đến từng câu chữ cho “người em” VN thì tại sao lại biến thành mục tiêu cao nhất của dân tộc ta?
Sau khi LX và Hệ thống XHCN tan rã, chúng ta đã kịp thời đổi mới, tìm ra những giải pháp tạm thời thoát khỏi sụp đổ nhưng con đường phía trước xây dựng CNXH vô cùng tù mù, đầy mâu thuẫn, khó hình dung (td nền KTTT định hướng XHCN là gì) v.v... Ấy vậy nhưng chúng ta vẫn cứ dựa vào hệ thống lý luận cũ kỹ đó để ... đi mãi trên con đường vạn dặm mịt mù với đầy ảo ảnh sáng láng trong đầu. Đó không phải là ... mộng du sao?