Trang

7 tháng 3, 2014

* VÌ SAO

VÌ SAO...

Khi vị Đại tướng của nhân dân trút hơi thở cuối cùng
thanh thản trở về với Tiên Tổ
Những dòng người đưa tang dài như nỗi đau.
Không ai bảo ai, lặng lẽ xếp hàng đứng tựa vào nhau
suy tư ,trầm lặng.
Tiếng khóc không vỡ òa giữa không gian trĩu nặng
Cứ nức nở ngấm thật sâu vào tim.
Người cựu chiến binh nghèo tóc bạc phơ giữa ba nổi bảy chìm

Nhớ lại những lần gặp anh Văn trên trận địa
Vẫn giữ đến hôm nay vẹn nguyên tình nghĩa
Của những đồng đội một thời hy sinh vì nước vì dân
Nhà khoa học tiếng tăm run rẩy nhấc từng bước chân
Hồi tưởng về những lần đàm đạo mở ra miền tri thức …
Dường như hết thảy lòng dân cả nước
Đã hội tụ về đây,
trắng xóa khăn tang
Tiễn biệt một vĩ nhân cuối cùng của lịch sử thuở sang trang
Và gọi tên Ông - Huyền thoại.
Mưa gió bão bùng , đường xa không hề quản ngại
Từng đoàn người vẫn đêm ngày hành hương đến với Ông
Nơi đại tưởng nằm hóa thành vọng gác Biển Đông.
*
Nơi tận cùng lòng người
Bỗng cất lên câu hỏi :
Vì sao nhân dân yêu quí Ông đến vậy
Mặc cho những thăng trầm, sớm nắng chiều mưa ?
Chân lý tự ngàn xưa :
Đôi mắt của lịch sử luôn công bằng, trong sáng
Chức tước giàu sang không lừa được năm tháng
Tổ quốc chỉ lưu danh những người con
Rất thực tâm và thực tài !

Kyvinhhung

Hà Nội 25/2/2014

1 nhận xét:

  1. Mình đã có comment bài này bên Blog LSQL rồi. Cậu gửi còm qua Email cho mình nhờ đăng lên LSQL, Quang Trung đã đăng rồi. Qua còm của T.Hoàn mới biết Cậu để nhà hoang lâu quá, khoá rỉ, lại quên chìa khoá nên không vào đựơc. Mọi chuyện đã rõ. И всё в порядке

    Trả lờiXóa